Today my department of international relation took a field trip to Kobe mosque and Kobe synagogue ^^ At first I was a little disappointed that the mosque man explained everything about Muslim in Japanese because it was an English class and I really wanted to listen English. But when we came to the synagogue and attended a lecture in English, I understood why my teacher arranged one lecture in Japanese and one lecture in English. In the Enlish lecture, one third fell asleep, one third were absent-minded, only one third concentrated on the lecture and maybe noone could understand all the speech :)) Though I was absolutely not interested in Muslim, Judaism or religions, it was the first time I had gone to such that places, so it excited me very much
Tomorrow is my turn to make a speech in speaking English class. I really wanted to do with the subject "recommeding your country to foreigners". But teacher chose the subject "culture shock" for me >.< I have already wondered what experiences I should talk in class. My impressions of Japan are quiet complicated. Japan is good, affluent. In here people can buy all kinds of fashions in the world, can eat all kinds of foods of many country from Asian coutries like Korea, Vietnam, Thailand... to European countries like Spain, Italy, France... without going abroad and they are not too expensive in general. Many foods which are luxurious in Vietnam and very difficult to eat like salmon, tuna, mushrooms... can be bought easily and people eat them everday. Japanese girls are also fashionable and always dressed up. Well, it seems a paradise for many foreigners who want to leave their poor country to immigrate to Japan. But on the other side of this society, there are many things that make me dislike to live here. Japaneses work 12 hours a day and 6 days a week. The work is hard and always has pressure. So it is very easy to be stressed. Japaneses pay too much attention on etiquette, human relations, wearing masks of the makeup and commendation everyday. Those things make me sick >_<
If one does not live in Japan, he can not understand these feelings well
mercoledì 17 novembre 2010
martedì 19 ottobre 2010
Hum nay 20/10 tron hoc o nha ^^ May ngay vua roai minh lam cai quai ji ma met the ta. Di lam dao nay thay vui, thik di lam hon o nha i'. Lam ko vat va, may o i' nau an ngon, noi chn dc ca TV lan TN, thik noi chn voi c Chihiro. Hoc hanh thi` dao nay cung~ tap trung hon trc thi fai. Hoi trc trong h hoc, neu tap trung nghe giang thi hok ghi chep dc ji, con neu mai me ghi chep thi hok nghe giang dc. Con` bi h, minh co the vua nghe giang vua ghi memo dc, hi hi, thanh` ra nao~ ton' nhiu calore hon. Cong them may cviec cua nhom' volunteer nua, thanh` ra moi' met thia nay day >_<
Toi wa ngu 12 tieng, sang day an sang xong lai ngu tip. The la khoi di hoc lun >_< Noi om' thi cung chang fai la om', chi ... kiet suc thui. Bi h van hoi dau dau`, biet the' hoi` he` bao me gui may' vien bo nao~ ma` hoi` trc hoc thi me hay cho uong'. Haiz, nhung luc nhu the nay moi' muon' ve nha` biet bao =(
Nguoi nao ma chua di du hoc i', thi ai cung mun' dc di du hoc, thay' may' thang di du hoc sao ma` suong' the' ( hoi trc minh` cung thia ah). Con` di du hoc roi moi' thay', o nha` la thien duong` ^^ O nha, chi co an hoc dance, wa' nhe nhang`. Cong them dan VN lac wan, dzui tinh' nua, luc' nao cung thay dzui. Sang day, hoc hanh nhiu hon, ap luc cuoc song hon, cha co thoi gian di choi nua la dance voi cha sport. Nguoi beo' ra, cung' nhu da', chan cung to ra, mac wan ao' ji cung xau', eh. Song' voi' bon Nhat thiet la` cang thang, cai' ji cung fai quy tac', cha biet' noi dua` la` ji @.@ tinh' minh` vi` the ma` cung tram` di
Cha bit nay h minh` luyen thuyen cai ji ta. Thoi le, post len cho "nha cua" moi' me ti. Ko "khach" den nha` cu' thay mai~ bai` cu thi` nham` chan' ^_^ Post ti' anh len cho sinh dong, ke ke
martedì 24 agosto 2010
Blog là chỗ để than !!!
Phong theo nguyen vong cua khach ( Hoa beo), lan nay minh se ko da dong ji den chuyen hoc hanh ( dang he ma, ho ho, vao nam hoc lai than tip ^.^ ).
Than chuyen hoc hanh thi con dc nhan nao gioi gioi chi cho cach hoc, than chuyen tinh cum thi se dc nhung dong chi giau kinh nghiem lu luot cho loi khuyen, con cai van de tien bac thi co than cung cha ai giup dc ji =( . Haiz, tinh hinh la voi con hoc bong coi` kia thi den cuoi nam nay minh ko du tra 30 man no ong chu mat. Ma co tra dc het thi cung het xu tien de ve nha. Cai fan di lam them nam nay cua minh lam sao i' nhi. Xin mai ma cha co ma nao nhan vao lam. Con cai quan bi h lam thi chan thui rui. Ong chu ji ma ... kem', ong quan li kem thi quan e ke ong, nhung no lai lien quan toi tui tien cua tui moi gay go chu. Muon bo tu lau rui ma ko tim dc cho khac de bo. Di lam 3 thang moi bang luong 1 thang lam nam ngoai. Lam cho may lan xung xinh chuan bi di choi thi lai lo ton tien, hok di nua. He nam nay bi vo ke hoach di Nagoya gap c Chau. Thang sau thi co cai hen voi lu ban o trg di suoi nc nong rui, ma bi h lai lo hao ton kinh phi. May ma con cai Huyen o Osaka gan xit, con co co hoi mo` sang choi voi no, ko thi he nay minh se chet vi chan mat.
Huyen thi nam nay thi DH nen ban toi mat toi mui, cha buon dc voi no may. Con c Chau thi chuyen di lam them i ah, dung bao h than voi c, van de "to nhon" cua c i' la ... hoc, yeu duong cung it, chi co hoc thoai. Con dan tinh o nha thi ko nen ke thi hon, ke ra ng ta lai lo lang =( Danh tu than van dong dzay.
Nhung ma i': duong den dau cau at se thang, du cau cong hay ko cong ^_^ Co len!!!
Than chuyen hoc hanh thi con dc nhan nao gioi gioi chi cho cach hoc, than chuyen tinh cum thi se dc nhung dong chi giau kinh nghiem lu luot cho loi khuyen, con cai van de tien bac thi co than cung cha ai giup dc ji =( . Haiz, tinh hinh la voi con hoc bong coi` kia thi den cuoi nam nay minh ko du tra 30 man no ong chu mat. Ma co tra dc het thi cung het xu tien de ve nha. Cai fan di lam them nam nay cua minh lam sao i' nhi. Xin mai ma cha co ma nao nhan vao lam. Con cai quan bi h lam thi chan thui rui. Ong chu ji ma ... kem', ong quan li kem thi quan e ke ong, nhung no lai lien quan toi tui tien cua tui moi gay go chu. Muon bo tu lau rui ma ko tim dc cho khac de bo. Di lam 3 thang moi bang luong 1 thang lam nam ngoai. Lam cho may lan xung xinh chuan bi di choi thi lai lo ton tien, hok di nua. He nam nay bi vo ke hoach di Nagoya gap c Chau. Thang sau thi co cai hen voi lu ban o trg di suoi nc nong rui, ma bi h lai lo hao ton kinh phi. May ma con cai Huyen o Osaka gan xit, con co co hoi mo` sang choi voi no, ko thi he nay minh se chet vi chan mat.
Huyen thi nam nay thi DH nen ban toi mat toi mui, cha buon dc voi no may. Con c Chau thi chuyen di lam them i ah, dung bao h than voi c, van de "to nhon" cua c i' la ... hoc, yeu duong cung it, chi co hoc thoai. Con dan tinh o nha thi ko nen ke thi hon, ke ra ng ta lai lo lang =( Danh tu than van dong dzay.
Nhung ma i': duong den dau cau at se thang, du cau cong hay ko cong ^_^ Co len!!!
sabato 24 luglio 2010
Học
E hèm, đang luyen thi, va dang nhe ra bi h minh fai om dong giay to mon tam li xa hoi lui hui tom tat, hoac doc ram ra ram ram tu vung TA, hoac viet not bai report ve nhung cai "gap" giua tieu thuyet Tam quoc chi va thuc te. Nhung cai dau minh no bieu tinh tu sang den h, la "toi ko mun nhet them cai ji vao nua dau, dau toi no day roi day nay" >_< ...... The la quyet dinh ko hoc nua, ngoi viet blog, sau do luyen tiep Tan tam quoc dien nghia ^.^
Hom trc dang ngoi lam bai kinh te vi mo o thu vien thi ngu gat, the la mo 1 giac mo ki la. Gio kinh te vi mo, thay giao dang giang bai, nhung ko fai ve kinh te kinh teo ji het, ma thao thao bat tuyet ve cai ji day rat linh tinh. Sau do tu dung thay tut quan ( ak ak) @.@ Roi thay hoi ca lop ve noi dau kho nhat ma cac e da tung gap la ji. Bon no thi nhau ke say sua, con minh thi cuoi ngat ngheo.... Sau do thi minh tinh giac ( 1 giac mo cha dau voi dau >_<)
Thinh thoang dang hoc thi guc xuong ban. Ko fai vi buon ngu, cung ko fai vi chan, ma cam thay cai dau minh no nang toi muc ko ngoi thang dc nua ( that kinh khung! Hi vong no dung co no tung @.@ ) Minh co hoc nhieu wa ko nhi! Ma cung dau fai la wa nhieu dau, toan nhung cai thi cu ca, ko hoc ko dc ay chu. Nhung kho noi la minh ko chi don gian muon lay tin chi, ma con muon thanh tich cao cao 1 chut, nhat la 2 mon ngoai ngu thi ko chiu dung duoi dua nao ( tu minh lam kho minh day!!! ) Voi lai i, muc tieu cua minh la hoc bong 12 man ( hik hik), neu ko mun fai lao dau di lam them ma van co xien, thi fai co gang tu bay h ^_^ Yeaah...
Co lenn !!!
Hom trc dang ngoi lam bai kinh te vi mo o thu vien thi ngu gat, the la mo 1 giac mo ki la. Gio kinh te vi mo, thay giao dang giang bai, nhung ko fai ve kinh te kinh teo ji het, ma thao thao bat tuyet ve cai ji day rat linh tinh. Sau do tu dung thay tut quan ( ak ak) @.@ Roi thay hoi ca lop ve noi dau kho nhat ma cac e da tung gap la ji. Bon no thi nhau ke say sua, con minh thi cuoi ngat ngheo.... Sau do thi minh tinh giac ( 1 giac mo cha dau voi dau >_<)
Thinh thoang dang hoc thi guc xuong ban. Ko fai vi buon ngu, cung ko fai vi chan, ma cam thay cai dau minh no nang toi muc ko ngoi thang dc nua ( that kinh khung! Hi vong no dung co no tung @.@ ) Minh co hoc nhieu wa ko nhi! Ma cung dau fai la wa nhieu dau, toan nhung cai thi cu ca, ko hoc ko dc ay chu. Nhung kho noi la minh ko chi don gian muon lay tin chi, ma con muon thanh tich cao cao 1 chut, nhat la 2 mon ngoai ngu thi ko chiu dung duoi dua nao ( tu minh lam kho minh day!!! ) Voi lai i, muc tieu cua minh la hoc bong 12 man ( hik hik), neu ko mun fai lao dau di lam them ma van co xien, thi fai co gang tu bay h ^_^ Yeaah...
Co lenn !!!
domenica 4 luglio 2010
Yoga
Doing yoga every morning makes me feel comfortable. I am completely released from the worry about studying, the trouble of the part time job, the headache of contriving monthly expenditure and the sadness of not coming home ... ^^
I am on diet now, trying to do yoga regularly for a slim body. But it seems a bit difficult cause I can not help eating icecreams almost everyday !!
Taking it easy for a happy life!
lunedì 28 giugno 2010
Long time to write blog ^^
Just watched a video called " let's go home" and reall want to go home.
Summer - a long vacation is coming, but I will not come back to VN though I would completely like to.
What will u do if u have one million yen? The first thing I will do is pay back a debt of 300,000 yen to the boss, pay the first term tuition of nearly 300,000 yen. Then go shopping for 2 cameras, one for me, one for my sister and an Ipod for her, and some stuff I like such as clothes, shoes, cosmetics... It costs about 200,000 yen. Spend 100,000 yen for booking a return ticket bound for VN in advance and traveling. And 100,000 yen left will be saved for another trips to Korea or China ^^ So, in a short while, I have spent almost one millions yen. It sounds fabulous.
If only this miracle came to me right now!!!
Just watched a video called " let's go home" and reall want to go home.
Summer - a long vacation is coming, but I will not come back to VN though I would completely like to.
What will u do if u have one million yen? The first thing I will do is pay back a debt of 300,000 yen to the boss, pay the first term tuition of nearly 300,000 yen. Then go shopping for 2 cameras, one for me, one for my sister and an Ipod for her, and some stuff I like such as clothes, shoes, cosmetics... It costs about 200,000 yen. Spend 100,000 yen for booking a return ticket bound for VN in advance and traveling. And 100,000 yen left will be saved for another trips to Korea or China ^^ So, in a short while, I have spent almost one millions yen. It sounds fabulous.
If only this miracle came to me right now!!!
giovedì 13 maggio 2010
Waking up a bit late in the morning and realized a day starting with brilliant sunlights flooding all over the space outside the window. But the weather wasn't as fine as I thought. While other countries are begining to become warmer or hotter, and though the sakura trees are in full blossom, it still remains a bitter coldness of spring in japan.
It's so cold !!! >.<
Over 1 year has passed, I seems to be much maturer and more sensible than before. But the more sensible I become, the more pensive and wistful I feel when I'm acutely conscious of what they are thinking about a foreigner like me. Some people are inquisitive and interested in making friends with foreigners and talking about foreign countries. Some people would like to ignore me ( I'd rather be thankful for it). But some people look down on me with disdain. " She may not understand Japanese" " She doesn't has ability as a Japanese does cause she's a foreigner" " Can she do it?" or "What's the hell she's from?" They are thinking so. I can realize it through their attitude, the way they whisper to each other when I support to be have charge of doinng st, or not let me do some works only because I'm a foreigner.
Maybe I wouldn't be so seriously thoughtful if today I didn't talk with a Chinese friend. She's so passably tired of the discrimination in her life, she told me what happened with her and what she felt from other Japaneses' attitude.She said although she had been living in Japan for several years, but she couldn't still get close to this life, there's still a wall between her and the others. I haven't felt into such an appalling situatian like her, but I can virtually sympathy with her feelings, and look back on my own life and begin distressing.
I'm sorry to ones who always treat me well and are willing to help me. But how can I ignore this stuff when I'm so concerned with the others' thinkings :(
It's so cold !!! >.<
Over 1 year has passed, I seems to be much maturer and more sensible than before. But the more sensible I become, the more pensive and wistful I feel when I'm acutely conscious of what they are thinking about a foreigner like me. Some people are inquisitive and interested in making friends with foreigners and talking about foreign countries. Some people would like to ignore me ( I'd rather be thankful for it). But some people look down on me with disdain. " She may not understand Japanese" " She doesn't has ability as a Japanese does cause she's a foreigner" " Can she do it?" or "What's the hell she's from?" They are thinking so. I can realize it through their attitude, the way they whisper to each other when I support to be have charge of doinng st, or not let me do some works only because I'm a foreigner.
Maybe I wouldn't be so seriously thoughtful if today I didn't talk with a Chinese friend. She's so passably tired of the discrimination in her life, she told me what happened with her and what she felt from other Japaneses' attitude.She said although she had been living in Japan for several years, but she couldn't still get close to this life, there's still a wall between her and the others. I haven't felt into such an appalling situatian like her, but I can virtually sympathy with her feelings, and look back on my own life and begin distressing.
I'm sorry to ones who always treat me well and are willing to help me. But how can I ignore this stuff when I'm so concerned with the others' thinkings :(
sabato 10 aprile 2010
move in a new start...:D
Well, I am an university student! So proud to say that :D, though just many hardships are still waiting ahead ( no, not only ahead, it's in right now). Buying the laptop made me falling into almost-empty-wallet and no-go-out-anywhere situation. And if I can't find a part-time job this month, I will get troubles in the next month ( ak ak, @_@ ). Then...the tuition...hasn't been paid yet,however asking parents for it seems to be a hard word to say. But there's no other way exept from it.I'm sorry, mom, dad :(( All the hardships I endured I will never let you know, just keep it a secret for me and my friends. I always talk to you about the good things only and face to you with smiles. I will try my best to study, to get scholarship, play a active part in volunteer corner, do the things which make you two be proud of me :)
I still believe that I'm a lucky girl. Wherever I go, there' re always some people willing to help me :) So don't worry too much about me!!!
domenica 14 febbraio 2010
let's get it started !!!
From now on, I will start to improve my worse and worse English by writing the blog in English. Althoung it's difficulty expressing all the thought, the emotion and it may sound so terrible and be full of mistakes which there is noone coming to read and correct for me, but I will try to write intelligibly and prudently.
She (the girl but me is reading this blog) advised me not to lose the chance in st ( things she said are things she has done). I don't know whether this is my wholelife's chance or my true chance hasn't come yet. But starting this English practise also means that I only want to concentrate on studying, now and from now. Trying to win the scholarship, trying to study well and having chances to travel widely are the things I wish for now.
Don't hesitate when u decided, NA! Your're ahead future is in Kobe!
domenica 7 febbraio 2010
In a bad mood :(
Muốn tìm 1 nơi nào đó để hét lên mà ko bị người ta tưởng là điên, hừ hừ. Mình đúng là điên thật. Ko đâu tự dưng suy nghĩ linh tinh, tự thấy chán đời, tự làm mình mệt mỏi. Hik hik hik...
Tự dưng hôm trc nằm nghĩ, nếu mà đc quay lùi lại thời gian độ mấy tháng, mình sẽ sắp xếp lại việc học hành hợp lí hơn, học TA để thi Toefl, rồi học thi ryu như thế này thế kia, có khi đc hơn 650đ,rồi tra lại các ngành học, và mình sẽ thi kinh tế ở trường 横浜、神戸大... Xong sau đó lại nghĩ nếu mình sang Nhật từ tháng 10 năm trước nữa. Ko đc đi Mori, đi Shizu cũng đc. Học nửa năm đầu, sang năm thứ 2 đc học bổng miễn học fi, thế là cũng ko fai đi làm nhiều, có thời gian học TA, học thi ryu. Rồi biết đc năm ngoái các a c ấy thi cử như thế nào mà rút kinh nghiệm. Sau đó lại nghĩ đến a Phúc đỗ Kobe dai mà mình lại ghen tị... Hừ hừ. Càng nghĩ càng thấy tối tăm. Làm thế nào bây h ???
Tất cả cũng chỉ vì mình tự kỉ về cái đống kế hoạch lộn xộn lập ra mà chưa có kết quả này.
Lại còn cái chuyện ô bảo lãnh nữa chứ. Nghe nói là ô í giận vì mình đỗ ĐH mà ko thông báo cho ô í biết. Haiz, đỗ thì đỗ nhưng tôi có tâm trạng ji để thông báo cho ô đâu hả giời. Mà sau cái lần đi gặp mấy người của công ty IBC bên bảo lãnh mình đã ko có cảm tình với mấy người đấy rồi. Cũng biết là ng ta bảo lãnh mình sang đây là ng ta cũng tốt rồi, nhưng mình ko chịu đc cái con mắt ng ta nhìn mấy đứa học sinh VN như thế. Thế nên cũng chẳng buồn liên lạc nữa. Haiz, nhưng mà thôi, phải viết 1 bức thư xin lỗi thôi, lấy cớ sắp Tết truyền thống VN nên liên lạc vậy. Đằng nào sẽ có lúc gặp lại ô í. Ko xin lỗi thì đến lúc gặp lại ngại chết.
Lại chuyện cái quán và ô chủ nữa. Cái quán mà nguyên nhân chủ yếu cho những cái stress của mình hồi trc. Bây h thì đỡ rồi nhưng chán đi làm ghê, chán ko muốn làm mấy cái công việc chân tay này nữa. Đi làm, chỉ tổ hại người. Bê đồ nặng nhiều, tay lại có bắp (cái này thật nguy hiểm với con gái), làm toàn công việc chân tay ko hoạt động đc trí não -> có nguy cơ bị giảm trí nhớ và kém thông minh, ko có thời gian chăm sóc bản thân (mà đi làm ở quán ko đc điệu đà) -> làm mình xấu đi, ăn đồ ở quán toàn món dầu mỡ -> béo, ăn fai ăn nhanh, ăn xong lại chạy luôn -> đau dạ dày, tiếp xúc với ng Nhật nhiều -> dễ bị stress ... Đấy, nói túm lại là đi làm thật là hại.
Ui trời, tí nữa ko biết thằng Hiếu có sang rủ rê sang hội nhà nó làm bún chả ko. Chẩng muốn đi tí nào. Hôm trc nghe cái Trang cái nhau với thằng Hiếu xong là mình đã khó chịu với thằng Hiếu rồi. Nhưng c Hạnh là đồng ý tham gia hộ mình rồi còn đâu. Chán ghê. Chẳng nhẽ bây h lại ko đi. Cầu trời cho có chn ji đấy để mình ko fai đi nữa. Đi chơi mà cũng mệt.
Tự dưng hôm trc nằm nghĩ, nếu mà đc quay lùi lại thời gian độ mấy tháng, mình sẽ sắp xếp lại việc học hành hợp lí hơn, học TA để thi Toefl, rồi học thi ryu như thế này thế kia, có khi đc hơn 650đ,rồi tra lại các ngành học, và mình sẽ thi kinh tế ở trường 横浜、神戸大... Xong sau đó lại nghĩ nếu mình sang Nhật từ tháng 10 năm trước nữa. Ko đc đi Mori, đi Shizu cũng đc. Học nửa năm đầu, sang năm thứ 2 đc học bổng miễn học fi, thế là cũng ko fai đi làm nhiều, có thời gian học TA, học thi ryu. Rồi biết đc năm ngoái các a c ấy thi cử như thế nào mà rút kinh nghiệm. Sau đó lại nghĩ đến a Phúc đỗ Kobe dai mà mình lại ghen tị... Hừ hừ. Càng nghĩ càng thấy tối tăm. Làm thế nào bây h ???
Tất cả cũng chỉ vì mình tự kỉ về cái đống kế hoạch lộn xộn lập ra mà chưa có kết quả này.
Lại còn cái chuyện ô bảo lãnh nữa chứ. Nghe nói là ô í giận vì mình đỗ ĐH mà ko thông báo cho ô í biết. Haiz, đỗ thì đỗ nhưng tôi có tâm trạng ji để thông báo cho ô đâu hả giời. Mà sau cái lần đi gặp mấy người của công ty IBC bên bảo lãnh mình đã ko có cảm tình với mấy người đấy rồi. Cũng biết là ng ta bảo lãnh mình sang đây là ng ta cũng tốt rồi, nhưng mình ko chịu đc cái con mắt ng ta nhìn mấy đứa học sinh VN như thế. Thế nên cũng chẳng buồn liên lạc nữa. Haiz, nhưng mà thôi, phải viết 1 bức thư xin lỗi thôi, lấy cớ sắp Tết truyền thống VN nên liên lạc vậy. Đằng nào sẽ có lúc gặp lại ô í. Ko xin lỗi thì đến lúc gặp lại ngại chết.
Lại chuyện cái quán và ô chủ nữa. Cái quán mà nguyên nhân chủ yếu cho những cái stress của mình hồi trc. Bây h thì đỡ rồi nhưng chán đi làm ghê, chán ko muốn làm mấy cái công việc chân tay này nữa. Đi làm, chỉ tổ hại người. Bê đồ nặng nhiều, tay lại có bắp (cái này thật nguy hiểm với con gái), làm toàn công việc chân tay ko hoạt động đc trí não -> có nguy cơ bị giảm trí nhớ và kém thông minh, ko có thời gian chăm sóc bản thân (mà đi làm ở quán ko đc điệu đà) -> làm mình xấu đi, ăn đồ ở quán toàn món dầu mỡ -> béo, ăn fai ăn nhanh, ăn xong lại chạy luôn -> đau dạ dày, tiếp xúc với ng Nhật nhiều -> dễ bị stress ... Đấy, nói túm lại là đi làm thật là hại.
Ui trời, tí nữa ko biết thằng Hiếu có sang rủ rê sang hội nhà nó làm bún chả ko. Chẩng muốn đi tí nào. Hôm trc nghe cái Trang cái nhau với thằng Hiếu xong là mình đã khó chịu với thằng Hiếu rồi. Nhưng c Hạnh là đồng ý tham gia hộ mình rồi còn đâu. Chán ghê. Chẳng nhẽ bây h lại ko đi. Cầu trời cho có chn ji đấy để mình ko fai đi nữa. Đi chơi mà cũng mệt.
sabato 30 gennaio 2010
Sắp chuyển nhà
Thế là còn chưa đầy 2 tháng nữa thôi là mình sẽ chia tay đất Mori và đến Kobe, thành phố mà ngay từ đầu mình đã nhắm đến, đẹp và nhộn nhịp. Và mình cũng lần đầu tiên bước chân vào cánh cửa ĐH, ko còn "lang bạt" ở trg tiếng Nhật nữa.
Vui ko? Vui chứ :D Có thằng nào đc vào ĐH mà ko vui đâu.
Tạm thời bỏ wa những nỗi lo lắng về vụ học bổng rồi vụ tiền này tiền kia, có vẻ như sắp thay đổi cuộc sống làm mình hơi lo sợ.
Cũng ko ngờ là cái đất Mori này cũng có những điều làm mình lưu luyến. Nếu như trc đây mình chỉ muốn học xong 1 năm tiếng Nhật thật nhanh, vào ĐH thật nhanh, để đc ổn định, ko còn phải ở cái đất Mori lạnh như ma này, thì bây h hơi ... hụt hẫng. Mình sẽ nhớ những buổi đi làm với a Tú, vừa làm vừa buôn cười đau cả bụng. Mình sẽ nhớ những lần mình tức ô Tú bắt mình đi làm những hôm đông như rồ để hôm sau mình lăn ra ốm. Rồi những buổi cùng đi làm về, đường tuyết trơn, mình đi xe lăn đùng ra ngã, bị ô í chọc quê. Và những buổi 2 a e dắt xe đi bộ về nhà, vừa đi vừa tâm sự... Mình sẽ nhớ 1 người a trai như thế, cảm giác như đc che chở khi ở nơi đất khách quê người như thế này. E sẽ nhớ a đấy a Tú ạ :)
Iscriviti a:
Post (Atom)