7/4 (thứ 7) trưa tự dưng chảy máu, vừa hơi lo vừa bình tĩnh. Về nhà thử đọc trên mạng thì thấy bảo thời kì đầu mang thai cũng có thể bị chảy máu, nguyên nhân thì có nhiều chứ ko phải là dấu hiệu sảy thai. Thành ra quá bình tĩnh đến mức đễn tối chảy máu nhiều mà cũng ko lo lắng.
Nửa đêm đau bụng dữ dội, như đau bụng kinh nguyệt nhưng dữ dội hơn nhiều, chảy máu cũng nhiều nữa. Hơn 12h rồi, một mình, đau đến mức đầu óc ko còn đủ tỉnh táo để phán đoán mình bị sảy thai cần phải đi cấp cứu. Đến tầm 3h, đỡ đau bụng hơn và cuối cùng cũng ngủ đc 1 giấc
8/4 Sáng tỉnh dậy thấy bị ra 1 cái ji đó, trông giống như nhau thai chui ra cùng em bé lúc em bé ra đời. Đáng nhẽ ra phải đi bệnh viện gấp mà cả ngày lịch kín ko đi đc
9/4 Đi khám! Soi tử cung ko thấy cái "túi" nữa. Đúng là bị sảy thai thật! Nghe bác sĩ nói thì 15% phụ nữ lần đầu tiên mang thai đều bị sảy thai. Tình trạng chảy máu sẽ kéo dài hơn 1 tuần nữa và bảo tuần sau quay lại kiểm tra xem đã chảy máu hết chưa, còn lại ko cần lo lắng ji cả.
Tâm trạng thật khó tả, chỉ biết trong lòng bỗng dưng "lặng"!
Chiều tối, chị Châu nhắn tin. Bị mắng! "Bây h mọi chuyện qua rồi chị mới nói. Em quan hệ 1 năm rồi mà kiến thức về sức khỏe tình dục và sinh sản ko có tí ji thế hả. Em thử coi kiến thức của em như thế đc bảo nhiêu trong thang điểm 10. Nếu như lúc nãy chị ko giục em đi khám thì em định để đến thứ 4 mới đi thì em đã có nguy cơ bị nhiễm trùng máu do thai nhi chết lưu trong tử cung rồi. Em có chắc sau này em có lấy Việt ko mà dám liều thế hả. Em còn trẻ con quá Ngọc Anh ạ"
Đến hôm nay vẫn chưa mail lại cho chị, hik!
17/3 Đi khám! Máu cũng ko còn chảy nữa. Bác sĩ bảo ko sao rồi, sau 1 hoặc 2 tháng nữa kinh nguyệt mới trở lại. Trước khi về bác sĩ có hướng dẫn cách sử dụng thuốc tránh thai.
Nessun commento:
Posta un commento